
Chàng:
Trời hởi! không bao giờ dấu diếm
Để anh với nổi buồn dai dẳng
Vẫn giữ trong tim nỗi dịu dàng
Mắt liếc của em đến duyên dáng
Yêu em miệng rộng, yêu dạt dào
Yêu luôn cả lúc cười dòn dã
Yêu cả lúc đi quá dịu dàng
Buổi hẹn chiều nay đành dang dỡ
Vui buồn em thích thật
dễ dàng
Tự nhiên giận dỗi em dửng dưng
Anh biết chờ anh đến dổ dành
Nàng:
Anh quá ngu ngơ đành dấu diếm
Em yêu không biết đến dối gian
Mắt anh sao thật là da diết
Chết lặng trong em nỗi dịu dàng
Em thích anh yêu em dài dại
Yêu em như thác cuộn dốc dài
Đừng như ong bướm yêu diêm dúa
Em khóc đó! Sao không dổ dành
Dạo phố bên em, anh dửng dưng
Nhìn cô áo đỏ trông dong dỏng
Rủi đâu anh thích, rồi dang dối
Giận đó, tuần sau đến dổ dành

tantienthanh.blogspot.com/
Trả lờiXóaĐông Tà ới ôi!
Trả lờiXóaHB cứ quên lối qua nhà ĐT hoài hà, mau dọn đường sạch, xanh gọn gẽ đi HB sẽ siêng năng qua chơi hơn hà...
Nha nay o ben My, nen kho don qua, cho minh on dinh thi qua nha nhe, thanh that xin loi
Trả lờiXóa