Chủ Nhật, 8 tháng 10, 2017

Ngạn ngữ Do Thái
Những sâu sắc, thâm thúy của người Do Thái về cuộc đời!

- Trên đời có ba thứ mà không ai có thể cướp mất của bạn: Một là thức ăn đã vào dạ dày; Hai là mơ ước ở trong lòng; Ba là kiến thức đã học ở trong đầu.

- Một giọt nước vẩn đục sẽ làm một ly nước trong vẩn đục, một ly nước vẩn đục không vì một ly nước trong tồn tại mà nó trở thành trong.

- Luôn luôn nhìn vào mặt tươi sáng của sự vật. Nếu không thấy, hãy đánh bóng cho đến khi nó tỏa sáng.

- Đất mềm làm ngựa khụy chân, lời nói ngon ngọt dễ làm người khác té ngã.

- Nếu bạn bị vấp ngã, điều đó không có nghĩa là bạn đang đi sai đường.

- Ai cũng than vãn thiếu tiền, nhưng chẳng thấy ai than thiếu trí khôn cả.

- Trứng có thể khôn hơn vịt, nhưng trứng sẽ bị ung rất nhanh.

- Một người chỉ ra sai sót của bạn chưa chắc đã là kẻ thù của bạn; một người luôn luôn ca ngợi bạn chưa hẳn đã là bạn của bạn.

- Cười là loại mĩ phẩm rẻ nhất, vận động là loại y dược rẻ nhất, chào hỏi là loại chi phí giao tiếp rẻ nhất.

- Khi bạn khóc vì không có giày để đi, hãy nhìn vào những người không có chân.

- Khi chúng ta đem hoa tặng cho người khác, thì người ngửi được mùi hương đầu tiên là chính chúng ta. Khi chúng ta nắm bùn ném vào người khác, thì người bị lấm bẩn đầu tiên là bàn tay chúng ta...


(ST)

Thứ Tư, 4 tháng 2, 2015

Duyên xưa

Duyên xưa

Ta nhặt nỗi buồn trong nhạc và thơ
Dăm chữ loanh quanh đời cô quạnh
Ta tìm nét đẹp hoài cổ Huế xưa
Đốt thành trầm hương bay vào dĩ vảng

Ta tìm bàn tay gầy níu thời gian
Cho phím buồn hoài vọng tiếng dương cầm
Ta tìm nắng vàng lung linh mắt liếc
Chút mặt trời trong nước lạnh  mùa đông

Ta tìm má lúm đồng tiền tóc ngắn

Cho duyên xưa còn đọng mắt ươm buồn

Thứ Bảy, 15 tháng 3, 2014

TÊN TÀ ĐẠO


Em đứng trong tháp ngà màu trắng
Hoa cúc vàng dệt mộng yêu thương
Ôm đàn hát lời buồn của Trịnh
Hong thời gian mơ chuyện trên mây

Em đến với ta từ hư ảo
Ta chạm em sương khói tan nhanh

Ta là thằng nhóc tìm cái đẹp
Hát thánh ca và đọc Thánh kinh
Chúa bảo đàn bà là nguồn tội
Con hãy tránh xa kẻo rầy rà

Ta lên Tây trúc tìm gặp Phật
Ngài nói yêu là khổ trầm luân
Thôi ta về làm tên Tà đạo
Tập yêu cuộc đời như Đức Huy:

“…Tôi yêu đi bộ dưới hàng cây
Đấu vui với bạn bè
Và ly rượu ngon
Tôi yêu trong nhà nhiều cây lá
Tôi yêu những người già.

Tôi yêu những gì đến tự nhiên
Những câu nói thành thật
Và yêu ngày nắng
Tôi yêu mặc Jean và áo Trắng
Yêu trăng sáng ngày Rằm
Và tôi cũng yêu em…”




Thứ Năm, 27 tháng 2, 2014

MƠ….
Con đường tình ta đi chưa về bến
Cuối đường thời gian miên viễn trôi
Chúng ta mơ ngôi nhà bên bờ biển
Mỗi chiều nhìn sóng biển lao xao

Hát  lời yêu thương tỏ tình với cát
Chờ đêm khuya bên bờ đá trăng treo
Nghe dã tràng tỏ tình với ốc biển
Đêm ru giấc mơ tình ái lưu đày

Ta đi tìm hoài trong miền ký ức
Ánh trăng soi đường anh vẫn mênh mông

Giấc mơ hoang lạc tình nào cho em……






Thứ Năm, 30 tháng 1, 2014

Về đi em xuân đến rồi đó

Xuân- hạ- thu- đông, xuân lại đến
Lòng người phơi phới hòa nhịp xuân
Xuân về phố bổng hồn nhiên trẻ
Thầy đồ lặng lẽ trao nét xuân

Xuân đến xuân đi thuận đất trời
Ta đứng đây ngày xuân rộn rã
Nghe đất trời giao hòa nhịp xuân
Xuân về vạn nẻo hoa muôn lối

Ta chờ em từ thuở xuân xưa
Về đi em xuân đến rồi đó
Tình em có ngộ theo nét xuân




Thứ Sáu, 24 tháng 1, 2014

Bây giờ tháng mấy trời Sài gòn se lạnh
Anh gom lá vàng sưởi ấm thời gian
Chiều dần buông mình anh trên phố vắng
Bước chân gõ nhịp đếm thời gian trôi

Bây giờ tháng mấy biển còn dịu vợi
Biển chiều có lặng và  nắng còn hanh
Sóng còn lô xô điệu buồn của cát
Nhịp thời gian có mờ dấu yêu xưa

Bây giờ tháng mấy nắng xuân ngoài ngỏ
Còn gì nữa thôi ta hãy tìm nhau
Xin chút thơ ngây nhạt nhòa son phấn

Ngân mãi điệu ru  khúc nhạc tình sầu


Chủ Nhật, 5 tháng 1, 2014

Hương xưa

Hà nội hôm nay bổng nhiên trở rét
Phố cổ hao gầy mộc mạc hương xưa
Trời lập đông rồi mùa thu đi vắng
Lang thang tìm chút thoáng buồn hương thu

Chiều Hồ Tây còn nắng vàng không em
Còn thoảng hương nồng ngọt ngào cám dỗ
Hương hoa sữa dịu dàng thơm giáng ngọc
Cho mắt ai nũng nịu thoáng đợi chờ

Nơi em ở chiều tháp cổ mưa bay
Có nắng hanh vàng phố vắng tường rêu
Mùa đông lại đến cho ai hoài phố
Mãi bước hoang liêu nắm lấy tay gầy