Cậu và mình ngồi trong quán vắng
Nghe
giai điệu mênh mang tình buồn
Nhìn
cuộc sống trôi trong khoảnh khắc
Tìm
điều giản dị khó lắm không?
Ngày
ấy chúng ta còn trẻ quá
Tô
màu nhiều cuộc sống phiêu linh
Những
con đò tình hay lỡ chuyến
Quá
khứ đã qua bao phiền muộn
Hãy
cho đi với những hao gầy
Tương
lai chưa đến bao trăn trở
Hãy
đợi chờ với những niềm tin
Thôi
ta hãy tìm điều giản dị
Hạnh
phúc quanh đây những bất ngờ
Cái
đẹp đến đi trong miên viễn
Tìm
điều giản dị chẳng khó đâu
Điều
giản dị nằm trong cuộc sống
Hãy
cho đi đừng tiếc gì nhau
Ta
theo Đức Huy yêu cuộc đời:
“Tôi yêu đi bộ dưới hàng cây
Đấu vui với bạn bè
Và ly rượu ngon
Tôi yêu trong nhà nhiều cây lá
Tôi yêu những người già
Tôi yêu những gì đến tự nhiên
Những câu nói thành thật
Và yêu ngày nắng
Tôi yêu mặc Jean và áo Trắng
Yêu trăng sáng ngày Rằm
Và tôi cũng yêu em…
Yêu em rộn ràng, yêu em nồng nàn
Yêu em chứa chan.....”
Đấu vui với bạn bè
Và ly rượu ngon
Tôi yêu trong nhà nhiều cây lá
Tôi yêu những người già
Tôi yêu những gì đến tự nhiên
Những câu nói thành thật
Và yêu ngày nắng
Tôi yêu mặc Jean và áo Trắng
Yêu trăng sáng ngày Rằm
Và tôi cũng yêu em…
Yêu em rộn ràng, yêu em nồng nàn
Yêu em chứa chan.....”

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét